Với riêng cá nhân chủ nghĩa tôi, ngoài những cảm xúc như trên, tôi còn cảm thấy sự ra đi của Đại tướng trong mùa thu Hà Nội càng làm lòng người lắng lại với bao thương tiếc
Do tôi quá ái mộ tài năng và đức độ của vị tướng huyền thoại này nên mỗi khi có thời cơ được gặp gỡ hay được gần ông, tôi đều nạm tác nghiệp thật nhanh lẹ và kín đáo để Đại tướng không cảm thấy khó chịu trước ống kính. Không phải lúc nào Đại tướng cũng cảm thấy ưng, thế nhưng, có những chốc lát tôi bắt kịp và khi ảnh rửa ra, Đại tướng cũng thấy bất thần “Chú chụp tớ lúc nào mà hay thế?”.
Từ đó, tôi đã bắt đầu sự nghiệp ghi lại chân dung Đại tướng bằng ảnh. Dòng người xếp hàng dài dằng dặc vào viếng Đại tướng tại nhà riêng đã chứng minh cho tấm lòng của bao người con Việt Nam hướng về vị tướng tài tình của dân tộc.
Đi tới đâu, Đại tướng đều hòa nhập rất nhanh với nhân dân. Đang chán nản định quay về thì Đại tướng xuất hiện: “Hãy để cậu ấy vào”. Phạm Hương (Ghi). Được ghi lại hình ảnh của Đại tướng trong suốt 20 năm qua, tôi thấy Người anh cả của Quân đội nhân dân Việt Nam không khác nhiều với một người thường nhật.
Đi tới Điện Biên, Đại tướng bắt tay thật chặt từng mế dân tộc. Điều đó chứng tỏ, Đại tướng là một người rất có văn hóa, không tạo ra khoảng cách giữa một vị tướng và những người xung quanh.
Đi tới Quảng Bình, Đại tướng hỏi ngư gia “con cá chú đánh được có to không?”. Đặc biệt, sự ra đi của Đại tướng trong bối cảnh chiến tranh đã kết thúc được hơn 30 năm, công cuộc đổi mới của sơn hà đang gặt hái được những thành tựu là một sự ra đi rất thảnh thơi. 000 bức ảnh. Bức ảnh của Đại tướng Võ Nguyên Giáp do NSNA Trần Hồng chụp Đó là lần tôi đến gặp thư ký của Đại tướng để xin được chụp ảnh ông nhưng bị chối từ.
Tôi cảm ơn trời đã cho tôi trở nên một trong những người may mắn sở hữu trong tay gia tài ảnh phong phú về Đại tướng với khoảng 2.
No comments:
Post a Comment